Phạm Trọng Cầu
Bút danh khác: Phạm Trọng
(25/12/1935 Phnôm Pênh - 26/5/1998 Sài Gòn)
Hưởng thọ 63 tuổi
Nhạc sĩ
Ca khúc Mùa thu không trở lại, Trường làng tôi, Cho con.
Ông còn có bút danh Phạm Trọng, được sử dụng tại miền Nam trước năm 1975.
Mùa Thu Không Trở Lại
Thái Thanh
Em ra đi mùa thu
mùa thu không trở lại
Em ra đi mùa thu
sương mờ giăng âm u
Em ra đi mùa thu
Mùa thu không còn nữa
Đếm lá úa mùa thu
Đo sầu ngập tim tôi
Ngày em đi
Nghe chơi vơi não nề
qua vườn Luxembourg
Sương rơi che phố mờ
Buồn này ai có mua?
Từ chia ly
Nghe rơi bao lá vàng
Ngập giòng nước sông Seine
Mưa rơi trên phím đàn
Chừng nào cho tôi quên
Hôm em ra đi mùa thu
Mùa thu không trở lại
Lá úa khóc người đi
Sương mờ dâng lên mi
Em ra đi mùa thu
Mùa lá rơi ngập ngừng
Đếm lá úa sầu lên
Bao giờ cho tôi quên
Tiểu sử
Phạm Trọng Cầu sinh ngày 25 tháng 12 năm 1935 tại Phnôm Pênh, Campuchia. Nguyên quán Hà Nội (có tài liệu ghi Nghệ An). Ông là con của trắc địa sư Phạm Văn Lạng và bà Đào Thị Ngọc Thư, vốn người ở Hà Nội sau đổi sang làm việc ở Campuchia.
Năm 1943, gia đình Phạm Trọng Cầu trở về Sài Gòn. Rồi mẹ ông mở một nhà hàng ca nhạc mang tên Aristo. Tại đây, Phạm Trọng Cầu được tiếp xúc với những ban nhạc người Philippines và một số ca sĩ, nhạc sĩ danh tiếng Việt Nam, trong đó có Trần Văn Khê, Phạm Duy... Ông cũng được học mandoline trong một thời gian khi gia đình ông tản cư về Biên Hòa.
Sau 1945, gia đình ông xuống Bến Lức, về miền Tây Nam bộ, đến tận Vũng Liêm... Ông đi học tại Vũng Liêm và tham gia đội Tuyên truyền xung phong huyện.
Năm 1948, Phạm Trọng Cầu trở lại Sài Gòn, tham gia phong trào xuống đường đấu tranh của sinh viên học sinh. Một thời gian sau, ông thoát ly và vào bộ đội tiểu đoàn 308, rồi trung đoàn Cửu Long. Sau đó bị thương phải cưa chân, mẹ ông đã tìm cách đưa ông vào Sài Gòn cứu chữa. Chính thời gian này ông viết ca khúc đầu tay Trường làng tôi.
Năm 1953, Phạm Trọng Cầu vào học trường Quốc gia Âm nhạc và kịch nghệ Sài Gòn. Sau khi tốt nghiệp, năm 1962 ông sang Pháp thi vào Nhạc viện Paris (Conservatoire Supérieur de Musique de Paris). Và tại Paris, Pham Trọng Cầu đã viết bản Mùa thu không trở lại nổi tiếng.
Năm 1969, ông về nước giảng dạy tại trường Quốc gia Âm nhạc và Kịch nghệ Sài Gòn, tham gia các đoàn văn nghệ như Nguồn Sống, sinh viên Phật tử Vạn Hạnh... và hoạt động nội thành. Năm 1972, ông bị bắt và bị giam cho đến 1975.
Sau ngày thống nhất đất nước, Pham Trọng Cầu về làm việc ở Hội Văn nghệ Thành phố Hồ Chí Minh, và là ủy viên Hội Âm nhạc thành phố. Từ năm 1976, ông đã cùng với một số nhạc sĩ khác như Trịnh Công Sơn, Trần Long Ẩn, Miên Đức Thắng, Hoàng Hiệp, Nguyễn Ngọc Thiện, Trương Thìn,... thành lập nhóm Giới thiệu sáng tác mới tại Hội Trí thức yêu nước, một nhóm nhạc sĩ có tổ chức đầu tiên tại thành phố Hồ Chí Minh sau 1975.
Pham Trọng Cầu còn gây dựng phong trào ca hát thiếu nhi, thành lập các nhóm hát. Bản thân ông cũng có nhiều ca khúc thiếu nhi như Nhịp cầu tre, Em nhớ mãi một ngày... đặc biệt là Cho con. Tuy tốt nghiệp Nhạc viện Paris nhưng ông không có nhiều sáng tác khí nhạc, gia tài của ông chủ yếu là ca khúc.
Ông mất ngày 26/5/1998 tại TP/ Hồ Chí Minh
Hưởng thọ 63 tuổi
Tác phẩm
Phạm Trọng Cầu có cho phát hành 1 tuyển tập nhạc 12 bài ca quen thuộc trên đất Pháp do Nhà xuất bản Đăng Quang xuất bản tại Sài Gòn năm 1970. Dưới đây là bản danh sách một số tác phẩm của ông:
Biển Sáng
(cùng với Trịnh Công Sơn)
Buồn đôi mươi
Cho Con
(lời thơ Tuấn Dũng)
Cho Dù Năm Tháng
(lời Hoàng Phủ Ngọc Tường)
Cho em còn yêu
Cho tôi xin bàn tay
Đà Lạt Gió Và Mây
(lời Nguyễn Lương Hiệu)
Dáng xuân
Đêm Lạnh
Em Mãi Là 20 Tuổi
(lời thơ Quang Dũng)
Em nhớ mãi một ngày
Gieo hương vào đời
Không nói
Lời con hỏi
Mơ ước một ngày về
Một Mai Tôi Qua Đời
Mưa Paris thu Paris
Mùa Thu Không Trở Lại
Ngày tôi gặp em
Nhịp cầu tre
Những vì sao
Quê hương
(thơ Giang Nam)
Tà áo trắng
Tan vỡ
Trường cũ chốn xưa
Trường Làng Tôi
Ước Mơ Hồng
Những bài hát của Nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu
Trường làng tôi cây xanh lá vây quanh
muôn chim hót vang lên êm đềm
Lên trường tôi, con đê bé xinh xinh
len qua đám cây xanh nhẹ lướt.
Trường làng tôi hai gian lá đơn sơ
che trên miếng sân vuông mơ màng.
Trường làng tôi không giây phút tôi quên
nơi sống bao kỷ niệm ngày xanh.
ĐK:
Nơi sống bao mái đầu xanh màu
Đời tươi như bao lá xanh, lá xanh
Theo tháng ngày chiến cuộc lan tràn
qua xóm thôn nát ngôi trường xưa
Không bóng hình bao trẻ nô đùa,
Cùng nhau vang hát khúc ca vô tư
Mơ đến ngày nước non thanh bình
trong thôn xóm ấm ngôi trường xưa
Trường làng tôi nay vang tiếng ê a,
nay in bóng bao em nô đùa
Trường làng tôi không giây phút tôi quên
dù cách xa muôn trùng trường ơi
Trở về
MDTG là một webblog mở để mỗi ngày một hoàn thiện, cập nhật sáng tác mới cho từng trang và chỉ có thể hoàn hảo nhờ sự cộng tác của tất cả các tác giả và độc giả.
MDTG xin chân thành cảm ơn sự ủng hộ tinh thần của các văn hữu đã gởi tặng hình ảnh và tư liệu đến webblog từ nhiều năm qua.